Tình yêu của bà

Nhi Đồng
Mai được sinh ra ở đất nước xa xôi Hàn Quốc, 6 tháng tuổi về Việt Nam và từ đó dần lớn lên trong tình yêu của “người mẹ” mang tên BÀ NGOẠI.

Ở ngôi làng Cương Gián, Nghi Xuân thân yêu này, không hiếm những đứa trẻ cùng hoàn cảnh như Mai, được sinh ra ở xứ người và gửi về quê hương khi còn “thơm mùi sữa”. Đón cháu về, người phụ nữ ở cái tuổi lẽ ra được nghỉ ngơi lại tiếp tục đóng vai một người mẹ để chăm bẵm cháu. Bà nâng đỡ từng bước chân Mai khi cháu chập chững tập đi và không đếm được những lần thức thâu đêm vì cháu mọc răng bị sốt cả đêm.

Đến lúc Mai lớn hơn chút - tuổi mà Mai có thể nhớ được mọi chuyện cho tới bây giờ, Mai thấm được tình yêu thương vô bờ của bà ngoại. Đó là những lần hai bà cháu cùng ôn lại các bài hát ở trường, Mai bước lên nhún nhảy và hát lại các bài hát ngây thơ học từ lớp mẫu giáo, phía dưới là ánh mắt bà ngoại say sưa, chăm chú theo dõi từng động tác của đứa cháu yêu thương. Đó còn là những đêm Mai nằm gối đầu trong lòng bà, lắng nghe những câu chuyện cổ tích mà cuối mỗi câu chuyện bà đều hỏi Mai: “Câu chuyện này khuyên con phải như thế nào?”.

Đến khi Mai vào lớp Một, cũng là bà ngoại nắm lấy tay Mai bước vào cổng trường Tiểu học. Bàn tay nhăn nheo, có phần thô ráp của bà nhẹ nhàng nắm lấy bàn tay non nớt của Mai, bà thủ thỉ kể cho Mai nghe bao điều lý thú, bổ ích và hấp dẫn đang chờ đón Mai dưới mái trường Tiểu học. Và chính bàn tay ấy, luôn biết “đổi mốt” cho mái tóc Mai mỗi lần đến trường.

Bây giờ Mai đã là học sinh lớp Năm rồi, mái tóc được bà chăm sóc, không nỡ cắt đã dài tới ngang thắt lưng. Ai cũng khen Mai có mái tóc dày, dài, khỏe. Mái tóc đó cũng được “lớn lên” bởi tình yêu của bà ngoại. Cái tuổi tiền dậy thì với bao câu hỏi quẩn quanh trong đầu nhưng người Mai tin tưởng để gửi gắm mọi suy nghĩ vẫn là bà ngoại. Bà giải thích cho Mai về thế giới ngoài kia có người tốt, kẻ xấu, nhưng cái quan trọng là bà dạy Mai cách sống thiện lương để được an yên. Bà cũng là người mẹ nhân từ, thứ tha cho Mai mỗi lần phạm lỗi, người nói cho Mai nghe về những điều Mai cần phải giữ gìn cẩn thận ở cái tuổi “ương ương sượng sượng”.

Thế giới rộng lớn ngoài kia, tương lai phía trước đang chờ đợi Mai. Nhưng để có được tương lai đó, người đã trải thảm, cũng như rèn giũa từng bước chân cho Mai, người cả cuộc đời Mai luôn trân trọng, tự hào, đó chính là người phụ nữ mang tên BÀ NGOẠI.

PHAN THỊ THƯƠNG
(Giáo viên trường TH Cương Gián 1, huyện Nghi Xuân, tỉnh Hà Tĩnh)

Đọc báo điện tử Thiếu niên Tiền phong và Nhi đồng nhanh chóng, thuận tiện và an toàn hơn trên các thiết bị di động với Ứng dụng TNTP&NĐ Online

Tải ngay ứng dụng TNTP&NĐ Online TẠI ĐÂY

Bạn đang đọc bài viết Tình yêu của bà tại chuyên mục Sáng Tác của Báo Thiếu niên Tiền phong và Nhi đồng. Mọi thông tin góp ý và chia sẻ, xin vui lòng gửi về hòm thư banbientap@thieunien.vn.

Bài liên quan

Món quà tặng bà

Cuối tuần vừa rồi, bé Mây theo ba mẹ về quê thăm bà ngoại. Nhà bà xa lắm. Mây vừa đi xe ...

Con mèo nhọ mũi

Chú chuồn chuồn ớt lượn vài vòng trong vườn rồi hạ cánh xuống một quả ớt cũng đỏ au ...

Vui hội trăng rằm

Không khí đêm hội trăng Rằm đã rất nô nức, rộn ràng rồi các bạn ơi. Cùng đón một cái ...

Bài Sáng Tác khác

Chú Cuội Cung Trăng

Ngày xưa, ở một vùng nọ, có một người tiều phu tên là Cuội. Một hôm, như thường lệ, Cuội vác rìu vào rừng sâu tìm cây chặt về làm củi. Khi đến gần một con suối nhỏ, Cuội giật mình phát hiện có một hang cọp.

Bay, bay, bay...

Khu vườn nhỏ tĩnh lặng trong buổi sớm mai nhè nhẹ. Thỉnh thoảng, một thanh âm be bé cất lên đâu đây - tiếng gió thổi, tiếng giọt nước rơi từ mái tranh xuống sàn gạch hay tiếng vỗ cánh của mấy con ong rù rì rù rì đi tìm nhụy khẽ rung lên.

Một ngày trên Cung Trăng

Một bài toán hóc búa, mãi mà vẫn chưa tìm thấy lời giải. Hiếu đập tay xuống bàn đầy chán nản. Nó mở toang cửa sổ phòng học, đưa mắt nhìn cảnh vật xung quanh.

Lẫn đời ai

Nội chỉ tay vào bức tường, lấy giùm nội năm chục ngàn cả tí lạc mất. Nội gõ gõ vào tấm gạch men, rồi mê man. Những cơn gió ban trưa như ngủ quên rồi, không như mọi lần, vào ru nội ngủ. Oi bức, hừng hực, chói sáng cả mảnh sân nhà.

Đôi giày thể thao cũ

Trong góc tủ bụi bặm nơi những món đồ cũ bị lãng quên, có một đôi Giày Thể Thao sờn vải nằm buồn thiu. Từng là món quà sinh nhật của cô bé, giờ đây nhìn thân hình cũ kỹ của mình, lớp vải đã bạc màu, nó thầm nghĩ mình vô dụng biết nhường nào. Bên cạnh nó là Chị Giày Búp Bê xinh đẹp, kiêu hãnh và thích kể chuyện.

Tổ chim sâu

Cánh đồng quê chuẩn bị vào mùa gặt, những bông lúa vàng trĩu nặng uốn cong mình xuống, trông thật thích mắt. Chim sâu cũng thích cánh đồng quê ấy, nó quyết định chọn một nhánh trên cây ngô đồng sát bên bờ ruộng để làm tổ.