Tình yêu của bà

Nhi Đồng
Mai được sinh ra ở đất nước xa xôi Hàn Quốc, 6 tháng tuổi về Việt Nam và từ đó dần lớn lên trong tình yêu của “người mẹ” mang tên BÀ NGOẠI.

Ở ngôi làng Cương Gián, Nghi Xuân thân yêu này, không hiếm những đứa trẻ cùng hoàn cảnh như Mai, được sinh ra ở xứ người và gửi về quê hương khi còn “thơm mùi sữa”. Đón cháu về, người phụ nữ ở cái tuổi lẽ ra được nghỉ ngơi lại tiếp tục đóng vai một người mẹ để chăm bẵm cháu. Bà nâng đỡ từng bước chân Mai khi cháu chập chững tập đi và không đếm được những lần thức thâu đêm vì cháu mọc răng bị sốt cả đêm.

Đến lúc Mai lớn hơn chút - tuổi mà Mai có thể nhớ được mọi chuyện cho tới bây giờ, Mai thấm được tình yêu thương vô bờ của bà ngoại. Đó là những lần hai bà cháu cùng ôn lại các bài hát ở trường, Mai bước lên nhún nhảy và hát lại các bài hát ngây thơ học từ lớp mẫu giáo, phía dưới là ánh mắt bà ngoại say sưa, chăm chú theo dõi từng động tác của đứa cháu yêu thương. Đó còn là những đêm Mai nằm gối đầu trong lòng bà, lắng nghe những câu chuyện cổ tích mà cuối mỗi câu chuyện bà đều hỏi Mai: “Câu chuyện này khuyên con phải như thế nào?”.

Đến khi Mai vào lớp Một, cũng là bà ngoại nắm lấy tay Mai bước vào cổng trường Tiểu học. Bàn tay nhăn nheo, có phần thô ráp của bà nhẹ nhàng nắm lấy bàn tay non nớt của Mai, bà thủ thỉ kể cho Mai nghe bao điều lý thú, bổ ích và hấp dẫn đang chờ đón Mai dưới mái trường Tiểu học. Và chính bàn tay ấy, luôn biết “đổi mốt” cho mái tóc Mai mỗi lần đến trường.

Bây giờ Mai đã là học sinh lớp Năm rồi, mái tóc được bà chăm sóc, không nỡ cắt đã dài tới ngang thắt lưng. Ai cũng khen Mai có mái tóc dày, dài, khỏe. Mái tóc đó cũng được “lớn lên” bởi tình yêu của bà ngoại. Cái tuổi tiền dậy thì với bao câu hỏi quẩn quanh trong đầu nhưng người Mai tin tưởng để gửi gắm mọi suy nghĩ vẫn là bà ngoại. Bà giải thích cho Mai về thế giới ngoài kia có người tốt, kẻ xấu, nhưng cái quan trọng là bà dạy Mai cách sống thiện lương để được an yên. Bà cũng là người mẹ nhân từ, thứ tha cho Mai mỗi lần phạm lỗi, người nói cho Mai nghe về những điều Mai cần phải giữ gìn cẩn thận ở cái tuổi “ương ương sượng sượng”.

Thế giới rộng lớn ngoài kia, tương lai phía trước đang chờ đợi Mai. Nhưng để có được tương lai đó, người đã trải thảm, cũng như rèn giũa từng bước chân cho Mai, người cả cuộc đời Mai luôn trân trọng, tự hào, đó chính là người phụ nữ mang tên BÀ NGOẠI.

PHAN THỊ THƯƠNG
(Giáo viên trường TH Cương Gián 1, huyện Nghi Xuân, tỉnh Hà Tĩnh)

 

 

Đọc báo điện tử Thiếu niên Tiền phong và Nhi đồng nhanh chóng, thuận tiện và an toàn hơn trên các thiết bị di động với Ứng dụng TNTP&NĐ Online

Tải ngay ứng dụng TNTP&NĐ Online TẠI ĐÂY

Bạn đang đọc bài viết Tình yêu của bà tại chuyên mục Sáng Tác của Báo Thiếu niên Tiền phong và Nhi đồng. Mọi thông tin góp ý và chia sẻ, xin vui lòng gửi về hòm thư banbientap@thieunien.vn.

Bài liên quan

Trái táo thần kỳ

Ba ơi, nhất định phải kiên trì, nếu không những gì chúng ta đã làm chẳng phải phí công hay ...

Bài Sáng Tác khác

Văn Học Thiếu Nhi – Giấc mơ tròn 50 năm sau Ngày thống nhất

Với mục tiêu thúc đẩy sự phát triển của văn học thiếu nhi trong một chặng đường mới với tâm thế và tầm vóc mới, Hội đồng Văn học Thiếu nhi – Hội Nhà văn Việt Nam đã phối hợp với Báo Thiếu niên Tiền phong và Nhi đồng triển khai kế hoạch xuất bản định kỳ các ấn phẩm chuyên đề về văn học thiếu nhi.

Quà sinh nhật mẹ

Chỉ còn chục hôm nữa là đến sinh nhật mẹ rồi, Bi muốn chuẩn bị một món quà thật tuyệt vời để tặng mẹ, nhưng từ hôm qua đến nay Bi vẫn chưa nghĩ ra.

Vua của các loài chim

Calabar là thành phố cổ nằm ven bờ một con sông lớn ở châu Phi. Từ xa xưa, vị vua cai trị thành phố này tên là Essiya.

Câu chuyện bà chưa kể

“Vậy là đã hết câu chuyện rồi! Bà cháu ta đi ngủ thôi!”. Hừ! Cứ nghe câu nói này của bà là tôi buồn hết cả mình.

Người truyền lửa

Lúc nhỏ, tôi chưa từng nghĩ bản thân có thể viết những lời văn vẻ về thầy cô. Ấy vậy mà bây giờ, tôi lại sợ là mình không diễn tả được hết những điều trong lòng mình.