Sáng nay Tóc Mai đi dự khai giảng về, mệt phì phò…

Sáng nay Tóc Mai đi dự khai giảng về, mệt phì phò…
Mỗi ngày đến trường, một góc sân, một cây phượng vĩ, một gốc bàng già… đều có thể trở thành những người bạn lớn của tuổi thơ chúng mình. Bạn hãy cùng đến với ngôi nhà kể chuyện để chia sẻ một bài viết rất dễ thương của bạn Đỗ Phương Anh đến từ CLB Văn học của trường Tiểu học Quỳnh Mai, Hà Nội nhé!
Khi những tia nắng hè rực rỡ bắt đầu nhuộm vàng sân trường, các bạn nhỏ lại háo hức đón chờ những món quà tinh thần thú vị từ thế giới sách.
Trời chiều đầu Hạ thật đẹp, ánh nắng chan hòa được ông Mặt Trời rải đều khắp mọi nơi. Năm nào cũng thế, cứ vào mùa này là ông sẽ vén mây để nhìn xuống cánh đồng bao la này được rõ hơn.
Ba ơi, nhất định phải kiên trì, nếu không những gì chúng ta đã làm chẳng phải phí công hay sao?
Giữa những tác phẩm thiếu nhi ra mắt mùa hè này, “Miền thảo nguyên Panduranga” của nhà văn Lê Đức Dương như một khúc đồng dao rực rỡ sắc màu, vừa mang hồn cốt Ninh Thuận đầy nắng gió, vừa thấm đẫm yêu thương và chiều sâu văn hóa nhân bản.
N ăm nay thời tiết thuận lợi, lại được Thỏ Xám cần cù chăm bón nên vườn củ cải vô cùng xanh tốt, trông thật thích mắt. Áng chừng đến thời điểm thu hoạch, Thỏ Xám nhổ củ cải và xếp gọn vào chiếc xe đẩy nhỏ xíu. Mong một ngày tốt lành như thế này sẽ giúp nó đổi được những thứ thật cần thiết. Thỏ Xám đẩy xe qua hàng rào nhà Nhím Nhỏ, lớn tiếng gọi bạn:
Với mục tiêu thúc đẩy sự phát triển của văn học thiếu nhi trong một chặng đường mới với tâm thế và tầm vóc mới, Hội đồng Văn học Thiếu nhi – Hội Nhà văn Việt Nam đã phối hợp với Báo Thiếu niên Tiền phong và Nhi đồng triển khai kế hoạch xuất bản định kỳ các ấn phẩm chuyên đề về văn học thiếu nhi.
Chỉ còn chục hôm nữa là đến sinh nhật mẹ rồi, Bi muốn chuẩn bị một món quà thật tuyệt vời để tặng mẹ, nhưng từ hôm qua đến nay Bi vẫn chưa nghĩ ra.
Calabar là thành phố cổ nằm ven bờ một con sông lớn ở châu Phi. Từ xa xưa, vị vua cai trị thành phố này tên là Essiya.
“Vậy là đã hết câu chuyện rồi! Bà cháu ta đi ngủ thôi!”. Hừ! Cứ nghe câu nói này của bà là tôi buồn hết cả mình.
Bạn ơi, có phải mùa hè là mùa chúng mình mong đợi nhất không nhỉ?
Lúc nhỏ, tôi chưa từng nghĩ bản thân có thể viết những lời văn vẻ về thầy cô. Ấy vậy mà bây giờ, tôi lại sợ là mình không diễn tả được hết những điều trong lòng mình.
Hôm nay cô giáo mang đến lớp một cuốn sổ ghi, bìa đã chuyển màu vàng úa. Cô giáo bảo cả lớp chúng tớ:
Từng đám mây nặng trĩu sà thấp mang theo cơn gió lạnh lẽo tràn vào khu vườn rồi thả xuống cơn mưa ẩm ướt.
Út Rô là tên của chú cá rô nhỏ trong hồ cá nhà tôi. Ai đến nhà tôi cũng ngạc nhiên vì Út Rô sống cùng 3 chú cá Tai Tượng to gấp chục lần cậu. Đó vẫn chưa là điều đặc biệt nhất của Út Rô đâu. Cậu ấy có một “xuất thân” lạ kì mà mỗi lần kể ra ai cũng trầm trồ.
Lời Hứa là một cậu bạn có tính cách sôi nổi, vui vẻ. Gặp ai Lời Hứa cũng sôi nổi trò truyện, luôn khích lệ mọi người nên rất nhanh chóng, cậu được tất cả mọi người quý mến.
Có những điều tuyệt vời luôn ở rất gần mà không phải lúc nào chúng mình cũng nhận ra đâu các bạn ạ.
Trong căn bếp nhỏ, chị Ayesha Khurram đứng thẫn thờ và dường như quên bẵng đi mẻ bánh đã được nướng chín, cần lấy ra khỏi lò nướng.
Chị Trầu đã hết sốt chưa? Hôm nay em được điểm 9 môn tập đọc rồi! – Bi đi học về vừa chạy tới nhà đã hào hứng khoe.
Sân trường vào mỗi buổi chiều luôn yên ả, chỉ còn lại tiếng lá cây xào xạc hòa trong ánh nắng cuối ngày len lỏi qua từng tán phượng. Tôi ngồi dưới gốc cây quen thuộc – nơi đã chứng kiến biết bao niềm vui, nỗi buồn và những kỷ niệm không thể nào quên.